Xu Hướng 9/2023 # Giải Pháp Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Phòng, Chống Xâm Hại Trẻ Em Trên Địa Bàn Tỉnh Lào Cai # Top 13 Xem Nhiều | Phauthuatthankinh.edu.vn

Xu Hướng 9/2023 # Giải Pháp Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Phòng, Chống Xâm Hại Trẻ Em Trên Địa Bàn Tỉnh Lào Cai # Top 13 Xem Nhiều

Bạn đang xem bài viết Giải Pháp Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Phòng, Chống Xâm Hại Trẻ Em Trên Địa Bàn Tỉnh Lào Cai được cập nhật mới nhất tháng 9 năm 2023 trên website Phauthuatthankinh.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.

Đẩy mạnh việc tuyên truyền, giáo dục pháp luật về giới, về tình dục, về quyền của phụ nữ và trẻ em một cách sâu rộng, có trọng tâm, trọng điểm để các nạn nhân, gia đình nạn nhân hiểu và nhận thức đầy đủ quyền của mình để đấu tranh phòng, chống tội phạm xâm phạm tình dục trẻ em, đặc biệt là việc lồng ghép nội dung truyền thông vào trong sinh hoạt của thôn, bản, tổ dân phố; trong sinh hoạt ngoại khóa của các cấp học và sinh hoạt chuyên đề của các tổ chức, đoàn thể các cấp… Đặc biệt là việc quan tâm quản lý, chăm sóc, giáo dục trẻ em, nhất là những em có hoàn cảnh đặc biệt, có nhiều khả năng bị xâm hại. Nâng cao hiệu quả công tác phối hợp liên ngành giữa các cơ quan, đơn vị hữu quan, trong công tác giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em và trách nhiệm phòng ngừa, phát hiện, tố giác, trợ giúp và giải quyết các trường hợp trẻ em bị xâm hại của các cơ quan nhà nước, các tổ chức xã hội, nhà trường, gia đình, cá nhân và trẻ em. Nâng cao vai trò, trách nhiệm của cha mẹ và người thân để tránh những sự việc đau lòng do tội phạm xâm hại tình dục gây nên, cha mẹ cần thường xuyên quan tâm, chia sẻ với con em mình để nhận thấy những thay đổi tâm, sinh lý cần thiết. Bên cạnh đó, do khả năng nhận thức và tự bảo vệ của trẻ em còn nhiều hạn chế nên các em có nguy cơ bị lạm dụng, xâm hại tình dục cao. Vì vậy, cha mẹ cũng cần phải trang bị cho con cái biết cách thức phòng vệ trước những đối tượng có ý định thực hiện hành vi đồi bại.

Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Đấu Tranh Phòng, Chống Tội Phạm Xâm Hại Tình Dục Trẻ Em

Trình bày Báo cáo của nhóm nghiên cứu thuộc Ủy ban Tư pháp, Ủy viên Thường trực Ủy ban Tư pháp Nguyễn Thị Thủy cho biết: Thời gian qua, Chính phủ, Bộ Công an, Viện Kiểm sát nhân dân tối cao, Tòa án nhân dân tối cao, Bộ Lao động- Thương binh và Xã hội… đã thực hiện nghiêm túc, hiệu quả và cơ bản đầy đủ các kiến nghị của Ủy ban Tư pháp về giải pháp nâng cao hiệu quả công tác phòng, chống tội phạm xâm hại tình dục trẻ em. Tuy nhiên, công tác này vẫn còn một số bất cập.

Cụ thể, còn thiếu các văn bản hướng dẫn một số quy định trong các luật để bảo đảm việc áp dụng, xử lý thống nhất, chính xác. Bên cạnh đó, thực tế có khoảng trống trong pháp luật xử lý vi phạm hành chính đối với các hành vi xâm hại tình dục dẫn đến áp dụng, xử lý khiên cưỡng, thiếu chính xác.

Ủy viên Thường trực Ủy ban Tư pháp Nguyễn Thị Thủy dẫn chứng, vụ nam công chức ở Triệu Phong, Quảng Trị dùng vũ lực tấn công tình dục nữ đồng nghiệp; vụ dùng vũ lực, dùng tay giữ má nạn nhân để ép hôn trái ý muốn trong thang máy chung cư tại Hà Nội, các cơ quan có trách nhiệm xử lý đều áp dụng Điều 5 Nghị định số 167/2013/NĐ-CP của Chính phủ về hành vi vi phạm quy định về trật tự công cộng với mức phạt chỉ 200.000 đồng.

“Đây là những hành vi có tính chất quấy rối tình dục, xâm hại tình dục, nhưng do Luật Xử lý vi phạm hành chính và các văn bản hướng dẫn không quy định rõ về các hành vi này, các cơ quan phải vận dụng để xử phạt về lỗi vi phạm trật tự công cộng nói chung. Điều này cho thấy khoảng trống lớn trong pháp luật xử lý vi phạm hành chính đối với các hành vi xâm hại tình dục”, bà Thủy nhấn mạnh.

Theo Ủy ban Tư pháp, một lỗ hổng nữa là quy trình tố tụng đặc biệt để xử lý tố giác, tin báo và giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em hiện nay cũng chưa có. Quy trình giám định đặc biệt đối với loại án xâm hại tình dục, nhất là xâm hại tình dục trẻ em còn thiếu.

“Những bất cập trong quy trình trưng cầu giám định tình dục thời gian qua là một trong những nguyên nhân dẫn đến khó khăn trong giải quyết án, kéo dài thời gian giải quyết, thậm chí dẫn đến bỏ lọt tội phạm hoặc xử lý không đúng tội danh. Vì vậy, nhóm nghiên cứu đề nghị Viện Kiểm sát nhân dân Tối cao chủ trì xây dựng quy trình trưng cầu giám định đối với loại án này”, bà Thủy nêu rõ.

Giải trình một số vụ việc nổi cộm

Tại phiên họp, Ủy ban Tư pháp đã đề nghị các bộ, ngành giải trình về một số vụ án, vụ việc gây bức xúc trong dư luận như vụ hiếp dâm bé gái 9 tuổi tại Hà Nội, vụ sát hại nữ sinh giao gà ở Điện Biên, vụ giáo viên chủ nhiệm ở trường Tiểu học tại Bắc Giang bị tố cáo có hành vi dâm ô…

Đối với vụ việc ông Nguyễn Hữu Linh có hành vi ôm hôn, sàm sỡ bé gái trong thang máy của chung cư tại Quận 4, Thành phố Hồ Chí Minh, cử tri, báo chí và một số đại biểu Quốc hội phản ánh: Vụ việc xảy ra từ ngày 2/4/2023, có camera ghi lại hình ảnh, nhưng đến nay (ngày 19/4/2023) vẫn chưa có quyết định của Cơ quan điều tra. Trong khi đó, Bộ luật Tố tụng Hình sự quy định: Trong thời hạn 20 ngày kể từ ngày nhận được tố giác, tin báo về tội phạm, Cơ quan điều tra phải ra một trong ba quyết định: Quyết định khởi tố vụ án; Quyết định không khởi tố vụ án; Quyết định tạm đình chỉ việc giải quyết tố giác, tin báo. Trường hợp vụ việc có nhiều tình tiết phức tạp hoặc phải xác minh ở nhiều địa điểm mới có thể kéo dài nhưng không quá 2 tháng hoặc có thể gia hạn thêm 2 tháng nữa.

Phát biểu tại phiên họp, Thứ trưởng Bộ Công an Lê Quý Vương cho biết, số vụ án xâm hại tình dục trẻ em bị phát hiện có xu hướng giảm dần qua các năm. Cụ thể, năm 2023 phát hiện 1.592 vụ; năm 2023 phát hiện 1.547 vụ. Quý I/2023, phát hiện 253 vụ xâm hại tình dục trẻ em, đã khởi tố 234 vụ/241 bị can, đang điều tra, xác minh 19 vụ, 19 đối tượng. Tỷ lệ điều tra khám phá án xâm hại tình dục đạt trên 92% tổng số vụ phát hiện, phần lớn khi phát hiện các vụ việc xâm hại tình dục trẻ em, lực lượng công an các cấp đã khẩn trương xác minh, điều tra, lấy lời khai của người bị hại, người biết việc, đưa bị hại đi giám định y khoa… đảm bảo tiến độ điều tra vụ án.

Giải trình làm rõ nhiều vụ dâm ô, xâm hại trẻ em theo yêu cầu của Ủy ban Tư pháp, trong đó có vụ ông Nguyễn Hữu Linh có hành vi ôm hôn, sàm sỡ bé gái trong thang máy, Thứ trưởng Lê Quý Vương cho biết, hiện nay Công an Quận 4, Thành phố Hồ Chí Minh vẫn đang tiếp tục quá trình điều tra. Việc giải quyết tin báo tố giác tội phạm với nội dung tố giác về tội dâm ô người dưới 16 tuổi đang được thực hiện theo đúng quy trình.

Theo Thứ trưởng Lê Quý Vương, Công an Quận 4 đã làm việc với cháu bé, có người giám hộ – mẹ cháu bé. Tuy nhiên, đại diện gia đình bị hại đã đề nghị Công an không tiếp tục điều tra xử lý đương sự vì cho rằng sự việc không nghiêm trọng. Trong khi đó, ông Nguyễn Hữu Linh khai nhận có uống bia và ôm hôn bé gái 2 lần vì thấy bé dễ thương chứ không có ý định xâm hại. Công an Quận 4 đã trích xuất camera chung cư và tiến hành giám định, bổ sung một số vấn đề Viện kiểm sát nhân dân Quận 4 yêu cầu. Hiện Cơ quan điều tra đang tiếp tục thực hiện các bước theo quy trình.

Liên hệ vụ việc trực tiếp, ông Cương chỉ rõ sự bất cập khi người dân đi đổi 100 USD tại cơ sở không được cấp phép thì bị thu cả 100 USD và phạt thêm 90 triệu. Thế nhưng, khi ép hôn trong thang máy như vụ việc Đỗ Mạnh Hùng ép hôn nữ sinh trong thang máy tại Hà Nội chỉ bị phạt 200.000 đồng. Luật Xử lý vi phạm hành chính năm 2012 đã nâng mức xử phạt lên rất cao nhưng trong thực tế văn bản hướng dẫn quy định cụ thể các mức xử phạt lại chưa đạt yêu cầu, ông Cương cho hay.

Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ Việt Nam Nguyễn Thị Thu Hà kiến nghị Quốc hội giám sát tối cao việc thực hiện chính sách pháp luật trong phòng, ngừa xâm hại tình dục trẻ em; sớm sửa Luật Giám định tư pháp cho phép gia đình người bị hại trực tiếp trưng cầu giám định tình dục ngay sau khi bị xâm hại mà không cần chờ đến cơ quan từ chối giám định thì gia đình mới được tiến hành giám định như Luật hiện hành.

Bà Hà cũng cho rằng, cần có một cơ quan đầu mối, có cơ sở theo chế độ 1 cửa để tiếp đón, hỗ trợ, thu thập thông tin, tư vấn cho nạn nhân, áp dụng quy trình pháp lý đầu tiên để giúp đỡ nạn nhân và gia đình vượt qua khủng hoảng.

Kỳ Họp Thứ Chín Quốc Hội Khóa Xiv Đề Xuất Nhiều Giải Pháp Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Phòng Chống Xâm Hại Trẻ Em

Đồng chí Nguyễn Thị Thu Hà, UVT.Ư Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Trưởng Đoàn ĐBQH tỉnh và các vị đại biểu Quốc hội tỉnh dự phiên họp tại điểm cầu Ninh Bình.

Mở đầu phiên họp, Quốc hội đã nghe Báo cáo của Đoàn giám sát của Quốc hội và xem phim tư liệu về việc thực hiện chính sách, pháp luật về phòng, chống xâm hại trẻ em.

Các đại biểu cho rằng kết quả giám sát cho thấy còn nhiều trường hợp trẻ em bị xâm hại nhưng chưa phát hiện kịp thời, đầy đủ để xử lý nhất là những hành vi gây tổn hại về thể chất, tinh thần cho trẻ em. Mặt khác công tác theo dõi, thống kê số trẻ em bị xâm hại chưa được quan tâm đúng mức điều này dẫn đến số vụ xâm hại trẻ em bị phát hiện xử lý nghiêm chưa phản ánh đầy đủ tình hình trẻ em bị xâm hại trên thực tế.

Các cơ quan có thẩm quyền chưa ban hành đồng bộ chỉ tiêu thống kê về xâm hại trẻ em mặc dù nhiệm vụ này đã được xác định trong chương trình bảo vệ trẻ am giai đoạn 2011 – 2023. Do đó cần thiết quy định trong dự thảo Nghị quyết của Quốc hội nội dung yêu cầu Bộ Lao động, Thương binh và Xã hội phải hoàn thành chỉ tiêu thống kê về xâm hại trẻ em trong năm 2023 làm nền tảng quản lý.

Nhấn mạnh trong thời đại công nghệ số việc cấm trẻ em tham gia không gian mạng là đã hạn chế cơ hội tiếp cận thông tin, tri thức của trẻ, các đại biểu đề nghị cần phải hướng dẫn trẻ kiến thức, kỹ năng cho trẻ để khai thác thông tin mạng an toàn. Đại biểu kiến nghị các bậc phụ huynh dành quan tâm thỏa đáng hướng dẫn cho con sử dụng mạng an toàn và hướng cho con trở thành công dân có trách nhiệm trên mạng xã hội; Bộ Giáo dục và Đào tạo đưa nội dung giảng dạy về an toàn trên môi trường mạng vào giờ học tin học;Bộ Công an thông tin đầy đủ về thủ đoạn của loại tội phạm này để trẻ em và gia đình đề cao cảnh giác, đồng thời tăng cường biện pháp nghiệp vụ để ngăn chặn hiệu quả hành vi phạm tội.

Bên cạnh đó, cần tập huấn thường xuyên cho đội ngũ điều tra, kiểm sát, xét xử về nghiệp vụ, kỹ năng làm việc với trẻ em; đặc biệt, cần phải thống nhất quan điểm, lý do biện hộ cho hành vi xâm hại trẻ em như do nạn nhân ăn mặc hở hang hay do uống rượu say… Cần bổ sung quy định trong Luật Giám định tư pháp, cần quy định theo hướng việc giám định tư pháp với những vụ việc xâm hại trẻ em cần đặc biệt được quan tâm.

Người đứng đầu cơ quan, tổ chức, chính quyền địa phương phải chịu trách nhiệm khi để xảy ra tình trạng trẻ em tử vong do tai nạn thương tích, vi phạm nghiêm trọng quyền trẻ em, bạo lực, xâm hại tình dục, trẻ em lang thang kiếm sống trên địa bàn hoặc không hỗ trợ, can thiệp, xử lý kịp thời các vụ việc vi phạm quyền trẻ em. Xử lý nghiêm đối với cơ quan, tổ chức, cá nhân, kể cả cha mẹ, người chăm sóc trẻ em khi có hành vi vi pháp pháp luật về trẻ em, nhất là các hành vi xâm hại trẻ em, bao che, chậm trễ, cố tình kéo dài các vụ việc vi phạm quyền trẻ em với phương châm “đúng người, đúng việc, đúng thẩm quyền, đúng trách nhiệm”…

Một Số Khó Khăn Và Giải Pháp Nâng Cao Hiệu Quả Phòng, Chống Tội Phạm Xâm Hại Tình Dục Trẻ Em

1. Khái quát chung về trẻ em và các hình thức xâm hại tình dục trẻ em.

“Trẻ em” được đề cập đến trong nhiều văn bản pháp lý khác nhau. Tuy nhiên theo Luật Trẻ em năm 2023, “trẻ em” được hiểu là người dưới 16 tuổi. Còn theo Uỷ ban bảo vệ và chăm sóc trẻ em Việt Nam thì: Trẻ em được hiểu là công dân Việt Nam dưới 16 tuổi trừ trường hợp pháp luật áp dụng với trẻ em đó quy định tuổi thành niên sớm hơn. Mặc dù có nhiều cách hiểu khác nhau về xác định độ tuổi trẻ em nhưng tựu chung lại có thể hiểu, trẻ em là người đang trong giai đoạn phát triển, chưa hoàn thiện về mặt sinh lý và tâm lý, dễ bị tổn thương do các tác động tiêu cực từ môi trường xã hội.

Trẻ có thể bị xâm hại tình dục dưới nhiều hình thức khác nhau trong đó phổ biến là xâm hại bằng cách đụng chạm và không đụng chạm. Xâm hại tình dục trẻ em bằng cách đụng chạm bộc lộ qua một số hành vi như hôn hít hoặc ôm trẻ theo kiểu tình dục, sờ mó vào bộ phận sinh dục của trẻ, hoặc bắt trẻ sờ mó vào bộ phận sinh dục của người lớn hoặc của một đứa trẻ lớn hơn, ép trẻ thực hiện hành vi mại dâm… Xâm hại tình dục trẻ em bằng cách không đụng chạm là những hành vi như dùng lời nói hoặc tranh ảnh khiêu dâm để làm cho trẻ sốc, làm cho trẻ hưng phấn tình dục hoặc làm cho trẻ quen với tình dục, cho trẻ nghe hoặc nhìn những cảnh tình dục, bắt trẻ đứng ngồi theo tư thế gợi dục để chụp ảnh (khiêu dâm), hoặc cho trẻ xem sách báo khiêu dâm…

2. Một số khó khăn khi giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em.

Nhận diện loại tội phạm và các hình thức thực hiện tội phạm xâm hại tình dục trẻ em là cơ sở để các cơ quan có thẩm quyền phát hiện, xử lý kịp thời các hành vi vi phạm, góp phần ngăn chặn, phòng ngừa chung. Bộ luật hình sự năm 2023 quy định 5 điều về xâm hại tình dục trẻ em gồm: Điều 142. Tội hiếp dâm người dưới 16 tuổi; Điều 144. Tội cưỡng dâm người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi; Điều 145. Tội giao cấu hoặc thực hiện hành vi quan hệ tình dục khác với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi; Điều 146. Tội dâm ô đối với người dưới 16 tuổi; Điều 147. Tội sử dụng người dưới 16 tuổi vào mục đích khiêu dâm. Trong đó quy định các hành vi xâm hại tình dục trẻ em gồm: Hiếp dâm, cưỡng dâm, giao cấu, quan hệ tình dục khác, dâm ô và sử dụng trẻ em vào mục đích khiêu dâm. Tuy nhiên, các khái niệm “quan hệ tình dục khác”, “dâm ô”, “khiêu dâm” đến nay Tòa án nhân dân tối cao vẫn đang thực hiện dự thảo hướng dẫn chưa có hiệu lực pháp luật. Vì vậy, khi xảy ra vụ việc cụ thể các cơ quan tố tụng không thống nhất được cách hiểu dẫn đến việc áp dụng pháp luật còn nhiều lúng túng. Ngoài ra, quá trình giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em các cơ quan tố tụng còn gặp nhiều khó khăn:

Thứ nhất, trong hoạt động thu thập chứng cứ, chứng min h.

Thực trạng giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em hiện nay cho thấy việc phát hiện, thu thập tài liệu chứng cứ ban đầu như các dấu vết, mẫu tinh dịch, mẫu AND của đối tượng gây án để lại trên người và quần áo của nạn nhân, hoặc ở hiện trường còn gặp nhiều khó khăn bởi có nhiều trường hợp trẻ em bị xâm hại tình dục, khi gia đình biết đã lưỡng lự trong cách giải quyết dẫn đến khai báo muộn, không biết cách thu giữ vật chứng cần thiết để giao nộp cho cơ quan chức năng nên vô hình chung đã tạo điều kiện để người thực hiện hành vi phạm tội có đủ thời gian xóa hết dấu vết. Do đó, việc thu thập chứng cứ đầy đủ, chính xác gặp nhiều khó khăn (vùng kín bị hóa sẹo, không thu được tinh dịch…) nên rất khó để xác định người bị hại có bị hiếp dâm hay không và ai là người thực hiện hành vi. Trong khi đó yêu cầu của việc thu thập mẫu tinh dịch, mẫu ADN để lại trên người và quần áo của nạn nhân, hoặc ở hiện trường và giám định pháp y cần phải tiền hành nhanh chóng, kịp thời nhưng theo quy trình giải quyết tin báo thì khi cơ quan điều tra sau tiếp nhận tin báo về tội phạm, phải phân loại và tổ chức lấy lời khai ban đầu, xác minh, làm thủ tục giới thiệu đến cơ quan chuyên môn thăm khám, lấy mẫu, giám định,… quy trình này mất trên dưới 1 tuần, có trường hợp còn kéo dài hơn. Vì vậy, thời gian càng kéo dài, việc thu thập dấu vết tội phạm, chứng cứ chứng minh thủ phạm càng khó khăn hơn.

Do có tính đặc thù như đối tượng bị xâm hại đang trong giai đoạn phát triển, chưa hoàn thiện về mặt sinh lý và tâm lý, cần được quan tâm bảo vệ đặc biệt; các dấu vết của loại tội phạm này thường nhanh chóng bị mất. Vì thế, cơ quan có thẩm quyền cần chủ động phối hợp với các cơ quan chuyên môn xây dựng quy trình giải quyết theo hướng khi tiếp nhận tin báo tố giác tội phạm về xâm hại tình dục trẻ em, Cơ quan tiến hành tố tụng thực hiện ngay một số hoạt động như:

Một là, kịp thời thu giữ dấu vết vật chất đặc biệt là lông, tóc, sợi, dịch, máu, quần áo, công cụ trong các vụ án xâm hại tình dục trẻ em.

Ba là, công tác khám nghiệm hiện trường phải kịp thời, tỉ mỉ, toàn diện để đánh giá lời khai của bị hại có căn cứ hay không, để làm căn cứ để đấu tranh với bị can vì đây là những chứng cứ quan trọng để truy nguyên đối tượng.

Thứ hai, kỹ năng của cán bộ trực tiếp xử lý, giải quyết vụ việc.

Khi giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em cơ quan tiến hành tố tụng cần phải làm rõ các đặc điểm riêng biệt như: độ tuổi, đặc điểm tính cách của nạn nhân, hoàn cảnh gia đình. Căn cứ vào đặc điểm của từng em để có những biện pháp tác động cụ thể, kịp thời. Ví dụ trong trường hợp các em do chưa nhận thức đầy đủ đã đồng tình hoặc chủ động trong quan hệ tình dục, khi người lớn phát hiện không động viên, nâng đỡ mà dùng bạo lực với các em, dẫn đến các em sẽ khai báo không đúng sự thật. Hoặc khi trẻ em bị xâm hại nhưng do bị đe dọa nên sợ không dám nói ra sự thật,… Những trường hợp này cần có biện pháp phối hợp với gia đình động viên, tôn trọng trẻ và có biện pháp chia sẻ để các em hiểu, yên tâm trình bày nội dung sự việc một cách trung thực nhất.

Tuy nhiên, cán bộ giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em còn chưa được đào tạo về tâm lý học, khoa học giáo dục đối với người dưới 18 tuổi, nên khi tiến hành lấy lời khai trẻ em đã dùng những từ ngữ mang tính chất chuyên môn hoặc các câu hỏi áp dụng như người lớn khiến trẻ em không biết trả lời hoặc trả lời không chính xác. Vì thế, khi tiến hành lấy lời khai trong trường hợp này cần phải mời chuyên gia tâm lý tham gia cùng. Trong trường hợp không mời được thì khi tiếp cận trẻ em cần quan sát thái độ, cử chỉ, hành động của các em. Khi hỏi trẻ em cần hỏi những câu rõ ý để trẻ em trả lời đúng, cần sử dụng từ ngữ đơn giản, dễ hiểu mà ở nhà ông bà, bố mẹ hay dùng để trao đổi với trẻ.

Cần chú ý, những trẻ bị xâm hại thường có những biểu hiện như: Nép và bám chặt vào cha mẹ, không dám nhìn người lạ, òa khóc khi gặp người lạ, trên người có dấu vết,… Khi lấy lời khai người nhà nạn nhân cần hỏi gia đình xem khi đêm ngủ các em có biểu hiện giật mình và tự nhiên khóc thét lên, ngại tắm, sợ cởi quần áo khi tắm, sợ bị người khác chạm vào người, không thích đến chỗ đông người, không thích ở một mình, thay đổi tính nết. Tự nhiên có tiền hoặc quà, phát ngôn những từ mới, vẽ hình ảnh bất thường về tình dục, có hành vi tình dục không phù hợp,… để có phương pháp tiếp cận trẻ phù hợp khi lấy lời khai của các em.

Thứ ba, từ chính người bị hại hoặc gia định người bị hạ i.

Trong nhiều vụ án mặc dù tại cơ quan điều tra và trong hồ sơ vụ án đã thể hiện quan điểm rõ ràng và khẳng định hành vi của bị cáo đã xâm hại tình dục đối với trẻ em. Nhưng do trong quá trình chờ xét xử, giữa gia đình bị cáo và gia đình người bị hại đã thỏa thuận, thống nhất với nhau và thậm chí do sự tác động nào đó (có thể do bị đe dọa hoặc hứa hẹn) nên tại phiên tòa người bị hại lại thay đổi lời khai, phủ nhận lời khai trước đó và một mực bảo vệ bị cáo, cho rằng bị cáo không thực hiện hành vi xâm hại tình dục đối với họ như trong hồ sơ vụ án đã thể hiện,…qua đó đã gây nhiều khó khăn cho Hội đồng xét xử trong quá trình giải quyết, xét xử vụ án đó.

Trong các vụ án xâm hại tình dục đối với trẻ em, người bị hại và gia đình của người bị hại thường có tâm lý e ngại, lo sợ ảnh hưởng đến danh dự, cuộc sống gia đình nên khi xảy ra vụ việc, họ thường không trình báo với cơ quan có thẩm quyền mà giấu diếm, bỏ qua hoặc tự thỏa thuận với người có hành vi phạm tội và gia đình của người phạm tội gây khó khăn cho công tác điều tra, truy tố, xét xử. Trong quá trình giải quyết vụ án, do thời gian xảy ra đã lâu, sự hợp tác không chặt chẽ của người phạm tội, người bị hại nên việc giám định của cơ quan có thẩm quyền gặp khó khăn, cũng ảnh hưởng đến kết quả giải quyết vụ án.

Cũng có trường hợp khi biết sự việc thì phía gia đình bị hại và gia đình bị cáo tự thỏa thuận với nhau về việc bồi thường, sau đó do không thống nhất được mức bồi thường nên bị hại mới tố cáo hành vi của người phạm tội, nhưng việc khai báo sau đó không phù hợp với các tình tiết khách quan của vụ án nên việc điều tra và nhận định các chứng cứ gặp nhiều khó khăn, kéo dài thời gian giải quyết vụ án.

3. Giải pháp nâng cao hiệu quả giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em và công tác đấu tranh phòng ngừa.

Để nâng cao hiệu quả giải quyết các vụ án xâm hại tình dục nói chung và xâm hại tình dục trẻ em nói riêng các thì cơ quan tiến hành tố tụng phải thực hiện đồng bộ các việc sau:

Thứ nhất, cần có văn bản hướng dẫn, giải thích thống nhất về các khái niệm còn đang mâu thuẫn nhằm đảm bảo cách hiểu thống nhất và vận dụng đồng bộ trong thực tế. Ví dụ: như khái niệm “hành vi quan hệ tình dục khác” là hành vi nhằm thỏa mãn nhu cầu tình dục của mình với người khác dưới những hình thức nhất định.

Khái niệm “hành vi dâm ô” là có hành vi bỉ ổi đối với người khác, tuy không phải là hành vi giao cấu nhưng cũng nhằm thoả mãn tình dục của mình hoặc khêu gợi bản năng tình dục của người đó. Hoặc khái niệm về hành vi dâm ô đối với trẻ em là hành vi của người phạm tội, như sờ, bóp… vào những bộ phận kích thích tình dục của trẻ em hoặc buộc trẻ em phải có hành vi như sờ, bóp … vào những bộ phận kích thích tình dục của người đó hoặc của người khác, nhưng không có việc giao cấu với trẻ em. Khái niệm “hành vi khiêu dâm” là hành vi dùng cử chỉ, hành động, hình ảnh, âm thanh gây kích thích ham muốn tình dục của người khác. Các hình thức của khiêu dâm bao gồm: mô tả bộ phận sinh dục, khoả thân, mô tả khoả thân hoặc không khoả thân nhưng kích thích tình dục, mô tả nhu cầu tình dục, thủ dâm dưới mọi hình thức.

Thứ ba, liên ngành các cấp cần chủ động xây dựng Quy chế phối hợp với các cơ quan, đơn vị hữu quan, trong công tác giải quyết các vụ án xâm hại tình dục trẻ em như chủ động phối hợp để xác minh, điều tra, xử lý từng trường hợp trẻ em bị xâm hại, trong đó quy định rõ các thủ tục, quy trình và trách nhiệm phòng ngừa, phát hiện, tố giác, trợ giúp và giải quyết các trường hợp trẻ em bị xâm hại của các cơ quan nhà nước, các tổ chức xã hội, nhà trường, gia đình, cá nhân và trẻ em.

Đối với công tác đấu tranh phòng ngừa loại tội phạm xâm hại tình dục trẻ em cần triển khai đồng bộ các giải pháp sau:

Một là, đẩy mạnh việc tuyên truyền, giáo dục pháp luật về giới, về tình dục, về quyền của phụ nữ và trẻ em một cách sâu rộng, có trọng tâm, trọng điểm để các nạn nhân, gia đình nạn nhân hiểu và nhận thức đầy đủ quyền của mình để đấu tranh phòng, chống tội phạm xâm phạm tình dục trẻ em. Việc tuyên truyền, phổ biến pháp luật này phải có kế hoạch, chương trình cụ thể, trong đó chú trọng đến việc lồng ghép nội dung truyền thông vào trong sinh hoạt của thôn, ấp, tổ dân phố; trong sinh hoạt ngoại khóa của các cấp học và sinh hoạt chuyên đề của các tổ chức, đoàn thể các cấp… Đặc biệt là việc quan tâm quản lý, chăm sóc, giáo dục trẻ em, nhất là những em có hoàn cảnh đặc biệt, có nhiều khả năng bị xâm hại.

Hai là, xây dựng và hoàn thiện hệ thống bảo vệ trẻ em bằng các biện pháp tuyên truyền, giáo dục ý thức cảnh giác, phát hiện sớm, tự phòng ngừa các hoạt động xâm hại tình dục và hỗ trợ tư vấn pháp lý khi cần thiết. Khi bị xâm hại tình dục, nạn nhân và gia đình phải trình báo ngay cho cơ quan Công an để được hỗ trợ tư vấn, giải quyết, tránh để lọt tội phạm…

Ba là, nâng cao vai trò, trách nhiệm của cha mẹ và người thân để tránh những sự việc đau lòng do tội phạm xâm hại tình dục gây nên, cha mẹ cần thường xuyên quan tâm, chia sẻ với con em mình để nhận thấy những thay đổi tâm, sinh lý cần thiết. Bên cạnh đó, do khả năng nhận thức và tự bảo vệ của trẻ em còn nhiều hạn chế nên các em có nguy cơ bị lạm dụng, xâm hại tình dục cao. Vì vậy, cha mẹ cũng cần phải trang bi cho con cái biết cách thức phòng vệ trước những đối tượng có ý định thực hiện hành vi đồi bại.

Bốn là, chủ động xác minh, nắm tình hình, diễn biến hoạt động của tội phạm xâm hại tình dục trẻ em, có kế hoạch phòng ngừa, ngăn chặn và quản lý chặt chẽ số lượng thanh thiếu niên chậm tiến, có tiền án, tiền sự, các băng nhóm trên địa bàn là những đối tượng có nguy cơ phạm tội xâm hại tình dục. Đồng thời, nâng cao hiệu quả công tác điều tra, xử lý tội phạm xâm hại tình dục trẻ em kết hợp với công tác đấu tranh, phòng ngừa vi phạm pháp luật trong thanh thiếu niên, học sinh và vận động nhân dân tố giác kịp thời các hành vi xâm hại tình dục trẻ em. Đối với người phạm tội cần xử lý nghiêm minh, kịp thời đúng pháp luật, kiên quyết đấu tranh không để lọt tội phạm. Tổ chức tốt các phiên tòa lưu động đối với các vụ án xâm hại tình dục trẻ em nhưng phải đảm bảo thuần phong mỹ tục. Có thể nói công tác đấu tranh phòng chống xâm hại tình dục trẻ em không chỉ là nhiệm vụ của các cơ quan chức năng mà thuộc về mọi gia đình, nhà trường và toàn xã hội./.

Theo moj.gov.vn

Giải Pháp Nào Để Phòng, Chống Xâm Hại Trẻ Em?

Trẻ em đang thiếu kiến thức giới tính Theo thông tin từ Bộ Công an, riêng trong năm 2023 đã có tới 1.579 trẻ em bị xâm hại tình dục (XHTD). Theo bà, nguyên nhân nào khiến trẻ em bị xâm hại ngày càng nhiều?

– Trẻ bị XHTD cao là do văn hóa Việt Nam vốn coi thường trẻ em của nhiều người. Trẻ em Việt bị coi như món đồ chơi, dùng để cấu véo, hôn hít mà ít ai quan tâm đến trẻ cảm thấy thế nào. Nếu trẻ phản kháng hoặc tỏ thái độ khó chịu còn có thể bị mắng. Điều này đã làm cho trẻ không dám phản kháng. Và, mỗi khi có ai đó xâm hại, các con lo ngại không dám phản ứng vì sợ bị coi là hỗn.

Ngoài ra, nhiều trẻ em Việt thiếu hiểu biết về kiến thức tình yêu, giới tính… cũng là một nguyên nhân của tình trạng yêu sớm hay bị XHTD một cách “tình nguyện”.

Tôi nghĩ, đã đến lúc chúng ta nâng các vụ án dâm ô, xâm hại trẻ em thành trọng án. Khi đó, các vụ việc sẽ được giải quyết nhanh chóng với sự tập trung cao độ. Từ đó, chúng ta có thể hy vọng vào tính răn đe của pháp luật để không còn xảy ra những vụ án xâm hại trẻ em. TS Vũ Thu Hương

Ngoài ra, kiến thức pháp luật của trẻ cũng vô cùng hạn chế. Có nhiều bạn trai khi quan hệ tình dục với bạn gái nhỏ tuổi khi bị bắt đã ngơ ngác không hiểu tại sao lại vi phạm pháp luật. Có những bé gái khi bị XHTD lại không tố cáo kẻ xâm hại vì nghĩ mình mới là thủ phạm có tội rất lớn, sợ lộ ra ngoài sẽ bị pháp luật trừng phạt. Rõ ràng, kiến thức pháp luật quá yếu ớt, lỏng lẻo chắc chắn là một nguyên nhân lớn của tình trạng xâm hại trẻ em xảy ra tràn lan ở khắp nơi.

Thực tế hiện nay môi trường gia đình, nhà trường, xã hội đều không đảm bảo an toàn tuyệt đối cho trẻ. Các bậc phụ huynh cần phải làm gì để bảo vệ con không bị kẻ xấu xâm hại?

– Cha mẹ Việt nên thay đổi những thói quen hết sức nguy hiểm có thể là nguyên nhân của các vụ xâm hại trẻ em. Chẳng hạn như cho người quen đến nhà nghỉ lại qua đêm; cho phép con quá gần gũi, thân thiết với người khác; không dạy con phòng tránh xâm hại. Không ít phụ huynh lại coi việc giáo dục kỹ năng phòng tránh xâm hại trẻ em là của nhà trường hoặc người khác chứ không phải trách nhiệm của bản thân.

Phòng, tránh xâm hại theo độ tuổi Có những ý kiến đề nghị dạy trẻ em cách phòng tránh XHTD từ khi đang học mẫu giáo. Nhưng lại có những người cho rằng tuổi này quá nhỏ không tiếp nhận được và không có khả năng tự vệ trước kẻ xấu. Bà có ý kiến gì về việc này?

– Trẻ em có thể tự vệ kém hơn người lớn nhưng nếu các con có kỹ năng ứng xử kín đáo, an toàn thì có thể phòng tránh được 70 – 80% các vụ xâm hại. Chúng tôi thường lưu ý: Trẻ nhỏ ăn mặc hớ hênh, sẵn sàng ngồi lên lòng tất cả mọi người, cho người khác động chạm vào vùng kín của mình hoặc nhận quà, hoặc đi chơi với người khác… thì dễ bị xâm hại hơn. Vì thế, việc đầu tiên chúng ta phải nghĩ đến phòng trước khi nghĩ đến chống xâm hại.

Với lứa tuổi lên 3, chắc chắn các con có thể học được một vài quy tắc đơn giản để giữ an toàn cho chính mình. Phụ huynh có thể bắt đầu dạy con phòng tránh XHTD theo khả năng tiếp nhận của trẻ với các nội dung: Khi con muốn đi đâu ra khỏi nhà cần phải xin phép người lớn. Cha mẹ nhờ ai đón con hộ cần có “mật mã” để trao đổi với trẻ, để tránh bị bắt cóc. Bố mẹ dặn trẻ tuyệt đối không nhận quà của người lạ. Nếu có ai đó ngỏ ý nhờ giúp đỡ, trẻ phải chạy đi báo công an, cảnh sát vì bản thân không đủ khả năng làm việc này. Phụ huynh cũng lưu ý các con học thuộc số điện thoại của người thân. Khi đi chơi, trẻ nên đi cùng nhóm 3 – 4 người, không đi một mình khi trời tối…

Bố mẹ luôn nhắc con tuyệt đối không cho ai động chạm vào phần kín của mình. Trong trường hợp khi thấy ai đó khả nghi đi theo, các con lập tức chạy về phía chú công an nhờ đưa về nhà. Nếu không có chú công an, con chọn một bác phụ nữ già nhất ở gần đó, trông dáng vẻ như đang đi chợ về để hỏi han; lúc đó kẻ xấu sẽ tưởng trẻ gặp người nhà và bỏ đi. Khi trẻ bị ai đó bắt thì hét lên sau đó vùng bỏ chạy.

Dạy “Sống an toàn” trong chương trình chính khóa Để trẻ em không bị XHTD, hiện đã có một số trường ngoài công lập mời các tổ chức, trung tâm vào trang bị kỹ năng phòng tránh cho học sinh. Theo bà, các trường phổ thông có nên triển khai nội dung “Sống an toàn” trong chương trình học chính khóa?

– Tôi nghĩ những chương trình như thế này được tổ chức rất có ích trong phong trào phòng tránh xâm hại trẻ em. Trẻ em cần biết được pháp luật bảo vệ và những kẻ động chạm vào các con đều là kẻ xấu. Từ đó, trẻ sẽ dám đứng lên tố cáo và tìm được cách bảo vệ bản thân tốt hơn.

Bản thân tôi là người được rất nhiều trường mời dạy về nội dung này, chúng tôi thấy các bạn học sinh rất say mê, nhiệt tình. Điều này chứng tỏ các con thật sự khao khát hiểu biết về giới tính và mong muốn được tiếp cận thẳng thắn và trực tiếp với các nội dung được coi là nhạy cảm này. Có rất nhiều phụ huynh phản hồi lại với tôi về hiệu quả của chương trình. Từ chỗ các con hiểu biết đều tự nghĩ ra phương án bảo vệ bản thân tốt nhất. Đó là những kết quả vượt trên cả mong đợi của chúng tôi.

Trong trường hợp chương trình chính khóa không còn thời lượng để tổ chức dạy “Sống an toàn”, những nội dung phòng tránh và ứng phó xâm hại có thể được thiết kế thành các bài học phù hợp với lứa tuổi mầm non, tiểu học và cấp THCS, THPT theo mức độ khó tăng dần. Qua đó, các con được rèn luyện liên tục để có thể hình thành được thói quen tự vệ tốt.

Các trường tiểu học và phổ thông ở Hà Nội đang triển khai mô hình giáo viên tư vấn tâm lý, liệu có giúp được trẻ trong việc phòng tránh xâm hại?

– Các phòng tâm lý tuổi hồng với giáo viên có chuyên môn tâm lý sẽ là một kênh tâm sự và chia sẻ để có thể khám phá ra những nguy cơ tiềm ẩn khiến trẻ bị xâm hại. Thống kê cho thấy có tới 80% trẻ bị xâm hại từ người thân. Mà, ban đầu kẻ xâm hại luôn tìm cách tiếp cận trẻ dần dần, sàm sỡ, sờ soạng, nếu thấy không có phản ứng thì hành vi xâm hại mới diễn ra. Vì thế, nếu vụ việc được phát hiện kịp thời, chúng ta hoàn toàn có thể ngăn chặn được một vụ xâm hại trẻ em nào đó.

Xin cảm ơn bà!

Giáo Dục Phòng Chống Xâm Hại Trẻ Em

Trong thời gian qua, các vụ việc xâm hại, bạo lực trẻ em, đặc biệt xâm hại tình dục trẻ em có xu hướng gia tăng cả về số lượng cũng như tính chất phức tạp, nghiêm trọng ở một số địa phương trên toàn quốc. Đã có nhiều vụ xâm hại, bạo lực trẻ em xảy ra gây hậu quả nghiêm trọng về mặt tâm, sinh lý cho nạn nhân, tạo bức xúc trong nhân dân. Nếu trước đây, tình trạng xâm phạm tình dục đối với trẻ em chủ yếu xảy ra ở vùng sâu vùng xa, những khu vực dân cư thưa thớt, hẻo lánh, trình độ dân trí thấp; nhưng hiện nay ngày càng nhiều vụ xâm hại tình dục trẻ em được phát hiện ở các khu đô thị, thành phố lớn. Nạn nhân bị xâm hại tình dục xảy ra ở nhiều độ tuổi, đặc biệt có cả những em bé tuổi mầm non, tiểu học.

Chính vì vậy, vấn đề truyên truyền về luật, quyền và những biện pháp phòng chống xâm hại tình dục trẻ em trong thời buổi hiện nay là một vấn đề cấp thiết và thường xuyên.

Video: Quy tắc 5 ngón tay giúp các bạn nhỏ có kỹ năng cơ bản phòng chống xâm hại

Thế nào là xâm hại tình dục? Xâm hại tình dục được núp bóng dưới những hình thức nào? Những ai, đối tượng nào dễ bị xâm hại tình dục? Thủ phạm xâm hại tình dục trẻ em có thể là ai? Các chiêu trò thủ phạm thường dùng để dụ dỗ trẻ em? Những dấu hiệu nhận biết, cảnh báo cho phụ huynh về việc trẻ có nguy cơ bị xâm hại tình dục? Các biện pháp, cách thức xử trí khi trẻ bị xâm hại tình dục? Phòng ngừa xâm hại như thế nào? Trẻ liên lạc với ai khi cần? Một số nguyên tắc cần hướng dẫn cho trẻ?

      1/ Thế nào là xâm hại tình dục trẻ em

      Xâm hại tình dục trẻ em là sử dụng trẻ em để thoả mãn nhu cầu tình dục của người lớn hơn. Xâm hại tình dục trẻ em bao gồm lạm dụng tình dục trẻ em và bóc lột tình dục trẻ em.

      2/ Đối tượng xâm hại

+ Người quen thân thiết: chú, bác, anh em, hàng xóm….

+ Người không quen biết.

+ Thành phần: nam, nữ mọi lứa tuổi.

      3/ Các mức độ xâm hại tình dục

      Hành vi xâm hại tình dục có thể thay đổi từ việc sờ mó bộ phận sinh dục của trẻ, thủ dâm, tiếp xúc miệng với bộ phận sinh dục, giao hợp bằng ngón tay, giao hợp qua đường sinh dục hoặc hậu môn. Xâm hại tình dục ở trẻ em không chỉ giới hạn vào các tiếp xúc cơ thể mà còn bao gồm cả những hành vi không tiếp xúc như khoe bộ phận sinh dục cho trẻ thấy, kể cho trẻ nghe về tình dục, cho xem phim, truyện khiêu dâm, tìm cách hướng dẫn, kích thích tình dục trẻ, rình xem trộm hoặc sử dụng hình ảnh khiêu dâm trẻ em.

      4/ Tác hại của việc xâm hại tình dục

+ Làm tổn hại nghiêm trọng đến tinh thần, tâm lý, sức khoẻ của trẻ.

+ Gây hoang mang, lo lắng cho gia đình và xã hội.

+ Làm ảnh hưởng đến tương lai của trẻ em, của dân tộc.

+ Làm gia tăng tệ nạn mại dâm, tệ nạn buôn bán phụ nữ, tăng sự lây nhiễm HIV/AIDS và các bệnh lây qua đường tình dục.

+ Gây ảnh hưởng xấu đến thuần phong mỹ tục và truyền thống đạo đức tốt đẹp của nhân dân ta.

      5. Các quy tắc phòng chống nguy cơ bị xâm hại:

– Không đi một mình ở nơi tối tăm, vắng vẻ.

– Không ở trong phòng kín một mình với người lạ. Nếu đó là người quen của gia đình thì cửa phòng phải luôn được mở.

– Không nhận tiền, quà hoặc nhận sự giúp đỡ đặc biệt của người khác mà không rõ lý do.

– Không đi nhờ xe người lạ, hoặc sử dụng ăn uống của người lạ đưa .

– Không để cho người lạ đến gần đến mức họ có thể chạm tay vào người mình.

– Không để người lạ vào nhà, nhất là khi trong nhà chỉ có một mình.

– Không nói chuyện điện thọai với người lạ khi đang ở nhà một mình.

– Không cho ai có quyền tùy tiện động chạm, sờ mó vào chỗ kín của cơ thể hoặc bất kỳ hành động thô lỗ nào với các em.

– Không ăn mặc hở hang, không gần gũi quá mức với người lạ, kể cả những người thân họ hàng (trừ Bố mẹ, ông Bà, anh chị em ruột của mình)  .

– Tin vào linh tính của bản thân khi thấy điều gì không bình thường cần cảnh giác và chủ động nghĩ cách phòng tránh để thoát ra khỏi tình huống đó.

      6. Những biện pháp giúp các em tránh nguy cơ bị động chạm không an toàn, bị xâm hại:

      – Bắt đầu trò chuyện về giới tính khi trẻ 2 tuổi. Hãy cho trẻ biết rằng, cơ thể trẻ thuộc về chính bé. Không ai có quyền làm bất cứ điều gì với cơ thể bé mà khiến bé khó chịu. Nếu ai cố tình, trẻ cần biết nói “Không”.

      – Khi tắm cho trẻ, hãy nói cho trẻ biết rằng, không một ai có thể được nhìn hay chạm vào vùng kín của con, trừ một số người như bác sĩ, y tá hay bố hoặc mẹ. Tuy nhiên, bác sĩ y tá cần phải mặc đồng phục và đang trong giờ khám chữa bệnh, phải giải thích được cho con là họ cần chạm vào để làm gì và cần có sự đồng ý của con.

      – Hãy giải thích cho trẻ về sự khác biệt giữa những bí mật “tốt” và “xấu”. Những câu như “Đây là bí mật của riêng hai chú cháu mình” thường của những kẻ lạm dụng khiến trẻ con cảm thấy lo lắng và sợ không dám kể cho ai khác nghe. Những bí mật “tốt” có thể là món quà hay bữa tiệc. Những bí mật “xấu” là cái khiến con cảm thấy buồn, lo lắng, sợ hãi và con cần nói ra.Hãy nói với con khi nào bé cảm thấy buồn, lo lắng, sợ hãi, bé nên lên tiếng với người bé tin tưởng, có thể nói với bố mẹ, hay chị gái, cô giáo…

      – Đứng ngay dậy

      – Nhìn thẳng vào kẻ định sàm sỡ

      – Lùi ra xa đủ để không cho họ với tay được đến mình.

      – Nói to/hét to và kiên quyết: Không! Hãy dừng lại! Tôi không cho phép! Tôi không muốn! Nếu không dừng lại, tôi sẽ mách với mọi người …(Có thể nhắc đi nhắc lại).

      – Bỏ chạy đến chỗ an toàn nếu họ tìm cách sờ nắn hoặc ôm ấp mình và kêu to cầu cứu sự giúp đỡ của mọi người xung quanh.

      – Kể ngay với cha mẹ hoặc những người tin cậy. Nếu người thứ nhất chưa tin lời em thì kể với người thứ hai, nếu người thứ hai chưa tin thì kể cho người thứ ba,… cho đến lúc có người tin và giúp đỡ. Cha mẹ, người lớn trong gia đình, thầy cô giáo, bạn bè, trụ sở công an gần nhất,… hay bất cứ người nào mà các em tin tưởng là người các em cần tìm và nhờ họ giúp đỡ, bảo vệ.

      – Nếu em bị sàm sỡ, xâm hại, hãy kể ngay với cha mẹ, người thân và cùng người lớn đến cơ sở y tế để khám.

      – Các em không nên phớt lờ, chối bỏ, né tránh vấn đề.

      7. Cách xử lý khi bị xâm hại tình dục.

      + Nói chuyện với bố, mẹ, người thân,… về  việc đã xảy ra để có cách giải quyết.

      + Không giấu diếm mọi chuyện mà phải tìm cách vạch trần “yêu râu xanh” để tránh gây hại cho những bạn khác.

      + Không che giấu, thu mình vào một thế giới hoang mang của riêng mình.

      + Nhờ bố mẹ, người thân đưa đi khám để xác định mức độ và điều trị tổn thương thực tế.

       Hãy nhớ rằng em không phải là người có lỗi khi bị xâm hại tình dục.

   Hãy nhớ rằng em có quyền được bảo vệ và có quyền được giúp đỡ để được an toàn.

TỔNG ĐÀI QUỐC GIA BẢO VỆ TRẺ EM: 111

Cập nhật thông tin chi tiết về Giải Pháp Nâng Cao Hiệu Quả Công Tác Phòng, Chống Xâm Hại Trẻ Em Trên Địa Bàn Tỉnh Lào Cai trên website Phauthuatthankinh.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!